Mỗi khi nhắc đến bạn thân là con gái, thì mình chỉ nghĩ đến duy nhất có Tâm. Nay mình muốn viết một điều gì đó về người bạn đặc biệt này.
Trong ký ức của mình, lần đầu tiên gặp Tâm là hồi cấp hai. Vẫn nhớ lần thấy con nhỏ đi ngang qua, nhìn nhỏ nhắn thinh thích. Đến cấp ba tình cờ gặp lại ở lớp học thêm. Ờ trông cũng xinh xắn đấy nhưng kiêu vãi chưởng – giống mềnh. Học giỏi, đầu óc cũng thông minh – cũng giống mềnh :”). Khổ nỗi mắc bệnh tự kỉ, thi thoảng lại thấy đạp xe lang thang một mình =)))).
Hồi đó cứ mấy bạn nhỏ nhắn, xinh xắn, học giỏi là mình thich. Thế là nhờ thằng Lâm Khôi xin cái nick yahoo làm quen. Chả nhớ hồi đó nhắn cái gì, chỉ nhớ là soạn cái tin chữ to, chữ nhỏ, màu bảy sắc cầu vồng đủ kiểu xong gửi đi. Thế là thành bạn.
Kỉ niệm cấp ba cũng chẳng có gì nhiều, có mấy lần đi lang thang lượn đường cùng, vài lần làm quà handmade tặng nhau. Có cái chuông gió bằng giấy nó kì công làm tặng mình, mình vẫn treo ở phòng, vài năm trước chắc cũ quá, mình lại ở HN, mẹ lại ném thùng rác mất rồi T_T. Cũng tiếc.
Hết cấp ba, chỉ CAY mỗi việc nó thi đại học vẫn cao điểm hơn mình. 29,5 với 28,5. (T_T)
Vào đại học, mình thân với nó hơn. Đi chơi đâu cũng gọi nó. 14/2, cả lũ đi chơi xong mình về trước. Bọn nó kéo nhau ra Mỹ Đình chơi, nó nhắn kể cảnh Cường Cúc bế bạn gái lên bậc cầu thang. Chả hiểu sao lúc đó lại lóc cóc bắt bus từ Giáp Bát quay lại Mỹ Đình. Leo bở hơi tai lên đến nơi còn mình với nó. Hai đứa ngồi nhìn sân thôi, gió mát, phiêu phiêu, chẳng nói với nhau câu nào. Xong dắt tay nhau (à ko, đi cùng nhau thôi) đi bộ từ Mỹ Đình về thương mại. Đường thì ng ta bán hoa rõ nhiều, ờ thì mua một bông tặng nó. Lần đầu cũng là lần duy nhất tặng nó hoa. Cũng vui.
Một hôm, nó khoe có người yêu, đang đi trên đường biết tin tự dưng lại rơi mẹ nó nước mắt =)))). Ghét thật.
Nó kêu chia tay. Mở cờ trong bụng =))))). Vui vãi.
Những năm sau đó mình với nó ít gặp nhau, ít nói chuyện. Lần lâu nhất là cả năm ko gặp, ko nói với nhau câu nào. Nhưng mình vẫn luôn tự nhủ lúc nó cần thì mình sẽ có mặt. Khi không còn ai gọi được nữa nó mới nhớ gọi mình. Và lần nào dù đang làm việc gì cũng vứt mẹ đấy, đi làm nó vui cái đã. Dại gái thế là cùng.
Mình vẫn nhớ lần đi bộ từ Bách Khoa lên bờ hờ chỉ để ăn cái kem rồi về. Mình vẫn nhớ cũng một lần ăn cái kem bờ hồ mà bị phạt lít rưỡi tội để xe trên vỉa hè *cười ra nước mắt*. Mình vẫn nhớ lần phóng qua cho nó cái kẹo mút, gọi éo được quay ngược lại về tới nhà rồi nó mới gọi lại, tức cơ mà vẫn phóng quay ngược lại cho nó cái kẹo, hình như hôm đó cũng chỉ vì biết nó buồn thì phải. À còn có lần nó nhắn “Tớ chia tay ng yêu, tối nay tớ đi uống rượu, có gì hốt xác tớ về nhé”. DM, đêm đó phải đi hốt xác nó về thật, lần đầu nó đụng đc vào người mình (ôm) ko rơi mẹ nó mất. =))))
Ờ. Thế sao hai đứa này éo yêu nhau? Bao nhiêu lần nghe bọn bạn hỏi câu đó rồi. Mình cũng bảo với nó “Sau này lấy vợ tớ sẽ kiếm một người NHƯ cậu”. Giữa mình với nó là một thứ tình cảm đặc biệt, bạn chả phải bạn mà yêu cũng chả phải yêu. Mình thích giữ ở vị trí đó.
Bạn gái cũ đã từng rất ghen với nó. Vì bạn gái mà mình ko nói chuyện với nó một thời gian dài, thực ra mình rất muốn bạn gái và nó chơi với nhau, nhưng con gái mà, khi ghen thì chỉ có ghét thôi. Thật may bạn gái hiện tại hiểu được điều này, và mình cũng thoải mái chia sẻ về ng bạn đặc biệt này của mình.
Cơ mà chưa có bạn gái nào được vô nhà mình ăn cơm nhiều như nó cả. Gần như tết năm nào cũng rủ qua nhà ăn tất niên, còn mấy lần qua ăn cơm với bố mình nữa cơ. ? =)))) Chả thấy nhà đề phòng gái tới nhà gì như mọi khi vẫn thấy chứ.
Viết dài quá. Mệt bỏ mịa rồi. Nói chung lại là giờ ghét nó rồi. Mới vài tháng trước kể vẫn còn muốn chơi, không muốn lấy chồng. Đùng một cái một tuần trước mời cưới rồi hum nay bảo qua Nhật sống luôn ?. Bạn thân mà ếu cho nhau biết sớm gì thế cả. Sốc.
Nay đi đám cưới nhìn thấy nó hạnh phúc mình thấy vui lắm ^^. Chú rể xí trai hơn mình là đc rồi =))))
Chào nhé. Bạn tớ ơi. ^^